Y ĐỨC LÀ GÌ ? Y ĐỨC LÀ CHẨN ĐOÁN ĐÚNG VÀ ĐIỀU TRỊ TỐT CHO BỆNH NHÂN

Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2011

Lửa ...trong nghề y .

Sáng nay , ngồi nghe các bạn, các Thầy nói làm sao tạo lửa và giữ lửa trong y khoa.

Nó có nhiều điều muốn nói lắm, cũng chẳng biết nói thế nào cho đúng, vì khía cạnh " lửa " rộng và sâu, và tùy vào tính cách mỗi người. Mình chỉ muốn nói, hè này bạ nbỏ chút thời gian đọc " Thành Trì " và xem phim " Grey's anatomy ".... bạn sẽ hiểu lửa là gì, và tại sao phải giữ lửa.

Còn tạo lửa như thế nào là tùy vào các bạn.Với mình , chỉ cần mỗi ngày bạn đến bệnh viện tiếp xúc với bệnh nhân,có một người Thầy nói với mình " Bệnh nhân của em, là kĩ sư là thầy giáo có, là người nông dân, là người công nhân có, tội phạm cũng có, những kẻ ăn chơi lêu lỏng cũng có.mỗi một bệnh nhân là một cuộc đời, cuộc đời con người ta có nhiều thăng trầm, khi em tiếp xúc với họ, em sẽ thấy nhiều góc nhìn, nhiều khía cạnh khác trong cuộc sống, biết được thêm nhiều điều....đó là một trong những cái hay ,cái lạ của ngành y mà các ngành khác không có " có thể buổi sáng hôm đó, bạn chẳng hỏi gì được về cái bệnh bạn muốn học.Nhưng thật ra bạn học rất nhiều mà bạn không biết, bạn học được kĩ năng giao tiếp, kĩ năng xây dựng niềm tin, học cách ứng xử, biết đồng cảm , biết chia sẻ... nâng cao kiến thức xã hội của mình, mở rộng cái tầm nhìn của mình......chính những kĩ năng đó là những cái giúp bạn giữ ngọn lửa luôn cháy trong bạn.

Muốn tạo lửa, trước hết bạn phải tìm thầy niềm vui trong học tập

Khi nào bạn trả lời được câu hỏi, niềm vui trong học y khoa là gì, bạn sẽ tìm thầy lửa. Và bạn nhớ nhé, y khoa là khoa học thực hành, vậy thì lửa và niềm vui sẽ chỉ tìm thấy từ thực tế lâm sàng

Ngày 08/05/2011

Một ngày làm bệnh nhân

lúc xem phim The Doctor , ban đầu thấy phim này chán chán sao á, 3/4 phim là diễn tiến tâm trạng của  một người bác sĩ khi bị bệnh : lo âu,bực dọc,thất vọng chán nản, thái độ bức xúc và bất mãn với bác sĩ điều trị....1/4 còn lại của phim đoạn cuối, người bác sĩ đó hết bệnh, người bác sĩ đó yêu cầu sinh viên của mình thử làm bệnh nhân trong 24h ( bệnh nhân thật sự ) trải qua nhiều công đoạn của khám và điều trị bệnh , lúc đó mới thấy cái thông điệp mà bộ phim muốn gởi đến người xem " sinh viên y dược, tốn hàng giờ để học bệnh, những cái tên la tinh dài ngoằng của bệnh....rất rất nhiều kiến thức, nhưng chưa có những giờ học những điều đơn giản nhất về người bệnh " .

.....

Hôm nay, mình vào bv, không phải để học ,mà vào làm bệnh nhân  >.< .

mình đã được học về cách chuẩn bị tư thế cho bệnh nhân khi khám....vậy muh,đến lúc mình nằm trên cái giường để đượ khám, phải chỉnh tới chỉnh lui, mới ra được cái tư thế đúng.Không phải là không biết, mà lo lắng, là hồi hộp không biết cái kết quả khám ra là gì,nên mất tập trung.... một người đã được đọc về những điều đó, mà còn làm chưa đúng--> sau này khi hướng dẫn cho bệnh nhân , để bệnh nhân hợp tác tốt với bác sĩ  trong quá trình khám, có làm chưa đúng, cũng đừng có cáu gắt ,khó chịu, hay bực bội mà hãy từ tốn giải thích, trấn an và củng cố niềm tin cho bệnh nhân trước khi thăm khám, làm sao để bệnh nhân thật thoải mái và hạn chế tối đa sự lo lắng ( hic, làm sao làm được đây ,khó quá ).

Nằm trên bàn khám chị bác sĩ thao tác nhanh gọn, rất pro mà mình còn cảm thấy hơi hơi khó chịu một chút xíu ,thoáng qua một chút rồi hết ( đây là cảm giác bình thường,tất yếu sẽ có khi ai đó làm gì cơ thể mình >.< ) ---> lúc đó tự nhắc, mình phải rèn luyện kĩ năng thám thật tốt, làm càng tốt,càng chuẩn xác từng độc tác thăm khám thì bệnh nhân sẽ bớt cái cảm giác khó chịu nhiều nhiều lắm luôn đó .

mình đã được học về cái bệnh đó, học nhiều lần chứ đâu phải một lần, đi lâm sàng gặp cũng nhiều, tuy không phải là bác sĩ chuyên khoa, nhưng kiến thức đủ xài, vậy muh đến lúc bệnh thì lo lắng cũng kh kém như bao bệnh nhân khác, cũng đủ sắc thái tâm trạng của một người khi bị bệnh --> mình biết mà mình còn sợ còn lo, thì bệnh nhân sẽ còn hoang mang hơn rất nhiều --> đừng tiết kiệm lời khi thăm khám ,khi bệnh nhân hỏi, bác sĩ nên cố gắng giúp bệnh nhân không hoang mang về bệnh của họ chứ không phải nói với bn những lời sáo rỗng như là  " bác [ anh ,chị,cô ,chú ,....] đừng quá lo lắng " , " không sao đâu "....

....

theo mình đó là những điều đơn giản về bệnh nhân, lúc đi học các Thầy giảng về điều này cũng nhiều, cũng hiểu,nhưng chưa thấm....đến khi làm bệnh nhân thật sự,mới thấm thía được những lời dạy của các Thầy là đúng và quý giá như thế nào ....còn nhiều điều nữa, chắc phải là bệnh nhân thêm một vài lần nữa mới hiểu và thấm hết.

Ngày 14/08/2011

Ps : hôm nay mình có thêm một cái hiểu nữa về học lâm sàng  là làm bệnh nhân để học những điều đơn giản nhất về người bệnh .