Y ĐỨC LÀ GÌ ? Y ĐỨC LÀ CHẨN ĐOÁN ĐÚNG VÀ ĐIỀU TRỊ TỐT CHO BỆNH NHÂN

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2007

thi kĩ năng giao tiếp

chưa có môn nào mình chuẩn bị kĩ nội dung như môn này, xây dựng kịch bản cho từng tình huống rất chu đáo.
bước vào phòng thi rất tự tin.
mình và ba Bình hợp tác rất ăn ý, và tự nhiên, kh một chút gượng gạo.
các kĩ năng đều được sử dụng, trừ kĩ năng đồng cảm và phần kiểm tra cuối cùng là thiếu.
phần thi kết thúc, chưa kịp mừng.
bà chị chấm thi, đập bàn "rầm"., sau đó nói :" em khám cho bệnh nhân lao mà làm như khám cho bệnh nhân bị đau bụng, kh khẩu trang, không nón, kh sợ lây lan ah, mỗi tình huống phải chuẩn bị khác nhau chứ; " ....hai đứa đứng im lặng và kh biết nói gì nữa, lặng lẽ ra khỏi phòng thi.
một lát sau nhận được tin mình rớt .... kh buồn chỉ thấy tức, quay trở lại hỏi lý do.....thì thấy trong bảng kiểm bà chị chấm cho mình 3 phần: chào hỏi, khen và khuyến khích bệnh nhân nói, tóm tắt từng phần.các bước khác trong bảng kiểm bà chị kh chấm điểm...kh hiểu nổi, một loạt các câu hỏi đóng mở và các kĩ năng khác đều dc đem ra sử dụng mà bà chị kh chấm.Gặp thầy thầy Thuận trình bày vấn đề của minh cho thầy nghe, thầy nói một câu rất tuyệt sao lúc đó em kh hỏi giám thị, now thi xong rùi sao xử lý được
làm việc cảm tính kiểu này chắc chết quá,
... cuộc sống mà.....với mình năm học này có cái gì suôn sẻ đâu, ngay cả đến phút cuối cùng, vẫn chưa yên; chỉ là rớt như vậy mình thấy kh phục thui, vì trước khi thi, cô Thảo chỉ nhấn mạnh kiểm tra kĩ năng giao tiếp ...thế mà.
P.S: lúc bà chị la mình, mình nhớ tới bài viết :" ông lão bệnh nhân và lời thề Hippocrates"

4 nhận xét:

  1. Cám ơn bạn, mình là tác giả Ông lão bệnh nhân và lời thề Hippocrates. BS Túy Vân

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào Bs Túy Vân ^^ .Em là người cảm ơn mới đúng, cảm ơn tiền bối đã viết bài đó, chia sẻ những cảm xúc và suy nghĩ của tiền bối khi đối diện vấn đề của BN và đối diện với chính cái tôi của bản thân khi đứng trước BN. Em tìm thấy những bài học rất có giá trị từ bài viết của tiền bối, và em vẫn xem những bài học đó như 1 lời nhắc nhở bản thân mình ,mỗi khi em thấy mình đi chệch hướng .

      Xóa
  2. Chiếc áo blouse trắng đơn sơ mang tình người mênh mông
    Tôi hiểu được vinh quang và trách nhiệm trong màu áo ấy
    BS Túy Vân (st)

    Trả lờiXóa