THCS Chu Văn An , Dương Đình Nghệ, phường 8 ,quận 11, tp HCM...
5 năm trước, đến ngôi trường đó với tư cách của TS dự thi đại học.
Ở thời điểm 5 thứ năm ta quay trở lại đó với tư cách của CBCT.
nhanh
thật, 5 năm rồi, 3 ngày thi đại học năm ấy, 3 ngày nhớ mãi không quên -
kỉ niệm - từ ý thức nhớ chuyển sang nhớ trong vô thức - có lẽ chúng đã
là một phần trong tâm thức của mình .
08/07/10 :
Mình : Linh, cậu đang ở đâu, có biết ngày này phải đi sớm kh ?
Linh : >.<.><.
09/07/10 :
Sáng :
Linh : bây giờ thay vì thi đại học, tớ và cậu ra Tao Đàn ôn bài kinh tế vĩ mô.
Mình : KHÔNG ( nhớ lúc đó mình hét thật lớn, làm những người khác cũng ngoái đầu lại nhìn )
Chiều về :
Mình : tớ kh muốn nói chuyện, kh muốn trả lời, cậu cứ im lặng mà trở tớ về nhà >.<.>< .
Linh : .........
Mình : ngày mai tớ kh thi môn hóa, hai môn hôm nay quá tệ, rớt là chắc.
Linh : ..........
Mình : mai khỏi qua đón tớ, tớ kh đi thi .
Linh : .............
10/07/06 :
4h sáng :
Linh
: cậu rớt cũng được, đậu cũng được, nhưng cậu phải đi thi, tớ ghét nhất
cái loại người bỏ cuộc giữa đường, đã quyết tâm đi thi ,thì phải thi
cho xong, kh thì ngay từ đầu đừng đi thi.
Mình : tiếp tục ngủ .
5h sáng :
Linh : cậu biết chuyện " ông già và biển cả "
Mình :..........
Linh
: cậu rớt hay đậu kh quan trọng, tớ không muốn sau này cậu nói hai chữ
hối hận và mang theo bên mình cảm giác hối tiếc, 30p nữa tớ tới đón cậu .
........................nếu
ngày đó kh có Linh ,có lẽ thời điểm này mình đã là một nhân viên kế
toán ở một công ty nào đó, chứ không phải là sv y dược.
Với Linh, h mình chỉ còn nhớ 2 kỉ niệm : thi đại học y lần 2 và Bách Khoa vào những ngày đầu tháng 8 .
mình
vẫn còn nhớ cái cách mình và bạn ấy chia tay, nhẹ nhàng và buồn nhưng
kh một chút đau. vẫn cái nhớ bầu trời hôm đó, trong xanh, lộng gió, nắng
nhè nhẹ, cả hai cùng cất tiếng nói : chúng mình tốt nhất là bạn chứ
không nên là một couple ^.^ .Sau cái ngày hôm đó........mình vẫn còn nhớ
bạn ấy, nhớ về một người bạn lúc nào động viên, tiếp lửa cho mình,
miệng thì luôn nói cậu dẹp cái nghề y lý tưởng đó đi,nhưng mỗi khi thấy
mình nản,kh ôn bài thi đại học nữa, thì tìm đủ mọi cách để vực tinh thần
mình đứng dậy.
4 năm rồi kh gặp nhau, thỉnh thoảng liên lạc với nhau qua mail.
Hôm
nay, tớ nhớ cậu ,Linh ah , nhớ hình ảnh của tớ ngày đó, nhớ lại khoảng
thời gian tớ gạt bỏ mọi thứ,tớ lao vào học y với một quyết tâm là đậu y
dược.Ngày đó tớ nhiệt huyết biết bao
Hôm nay, tớ nhìn lại
mình, tớ khác ngày xưa nhiều quá, ngày xưa chỉ cần quyết tâm là tớ làm
được, hay vì lúc đó tớ co cậu, cậu nhìn ra cái sự nản lòng của tớ, kịp
thời dừng nó lại.ngày nay, tớ cũng quyết tâm, nhưng nó bị chi phối nhiều
quá, tớ kh nản, nhưng dường như ý chí của tớ không cón thép như xưa.
Hôm nay, tớ nhớ về kỉ niệm xưa, nhớ cái câu cậu nói với tớ khi tớ muốn bỏ thi, chợt giật mình nhận ra....
Cảm ơn cậu, cả ngày đó và bây giờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét