đêm trực cuối
có cái may mà kh may
không may là
nó lăng xăng
lo tìm bệnh án để trình
nó ghét cái vụ đi trực , sáng hôm sau phải có bệnh án giao ban
nó thích giao ban kiểu anh Thắng
nhưng nó vẫn sợ người lên giao ban kh phải là anh Thắng, mà kh có bệnh án là không được
uh, nó lăng xăng chạy kiếm bệnh, bệnh kh thiếu, nhưng quá sức của nó
xuống phòng sanh thì bị hỏi này hỏi kia, bị gây khó dễ
.......................
cuối cùng nó có một bệnh án mà nó không dám đứng lên trình, ngay cả nó, khi đọc cái bệnh án đó lên, nó thấy rất tệ
trình bệnh vậy ,đâu có hiệu quả gì
là lỗi ở nó
nếu nó bỏ qua những khó chịu đó, nó thức hết đêm dưới phòng sanh thì chắc cũng có bệnh án để trình
nhưng nó lại kh làm vậy
nó muốn làm một bệnh án dẽ dàng mà không cần phải theo dõi
nếu sáng nay nó đủ tự tin, bản lĩnh , thì nó đã chạy xuống nói với chị
nhưng nó sợ giao ban, nó sợ đối diện với cái bệnh án đó
nó sợ ánh mắt của thầy
nó sợ nhiều thứ quá
có lẽ nỗi sợ lớn nhất là chính nó
nó kh đủ tự tin để đọc lên cái bệnh án nó làm
nó kh đủ can đảm để nhìn nhận về đêm trực của nó
sau này nó đi làm , nó đâu có cái quyền lựa chọn giao ban hay không giao ban
sáng nay, nó đã nhận hết lỗi về mình
nó thấy thanh thản, khi nó đưa ra quyết định nó
lần đầu tiên nó đã thắng chính bản thân nó
nhận cái lỗi, chịu trách nhiệm về hành động của mình
nhưng sao nó nước mắt lại chảy
vì đêm hôm qua nó có một mình
nếu là cả nhóm đã không xảy ra chuyện như sáng nay
tại sao chỉ có mình nó phải chịu trách nhiệm về đêm trực
nó thấy thất vọng quá
mọi người sao lại đẩy nó vào cái thế đó
hôm qua nó thấy nó lạc lõng quá chừng
nó thấy nó bơ vơ
:(
cái may là
nó hôm qua ở cấp cứu học được nhiều điều
nó ngồi nghe chị tư vấn cho Bn
nó học được nhiều
ra huyết âm đạo, kh phải là đơn giản, nhiều lúc chẩn đoán dễ dàng, nhiều lúc kh biết máu từ đâu chảy ra
có ở dưới cấp cứu nó mới biết cái bệnh TNTC có nhiều quá, đa dạng luôn.
cấp cứu sản kh bận rộn như nội ngoại, nhưng khi có cấp cứu là đúng nghĩa cấp cứu, nhanh và khẩn trương
cái suy trong nội ngoại còn cứa kịp
cái suy thai trong cấp cứu sản, đôi lúc chỉ biết nó tay chịu
có những lúc sự sống và cái chết chỉ cách nhau một giây
hôm qua nó thấy tim thai em bé đập
thích quá, cái hình thái của thai nhi cũng ngộ ghê luôn
uh, nếu kh phải vì lo kiếm bệnh án trình, n1o nghĩ nó sẽ học nhiều hơn
anh Thắng nói đúng, đi trực kh phải là để làm bệnh án
mà là quan sát là học hỏi , học từ cái sai cái đúng của người khác
hôm qua mình mới thấy tiếc nuối
mình đã có 6 tuần đi trực kh vướng bận chuyện giao ban
nhưng mình đã kh trực tích cực
vào cho có, cho biết chút rùi về
thậm chí còn chán đi trực
uh
mình thấy mình tệ quá
nếu kh có chuyện sáng nay, chắc mình chưa tỉnh ra
mình trở nên nhút nhát và thiếu can đảm từ lúc nào
bản lĩnh của mình mất đâu rùi
..........................................................................
đêm trực cuối, nó bơ vơ lạc lõng
đêm trực cuối
sáng ra trực đầy nước mắt
một đêm trực kh yên vì bệnh án
một đêm trực mà nó học được nhiều
một đêm trực giúp nó nhận ra , h nó đang như thế nào
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét